Kết quả 1 đến 20 của 38

Chủ đề: Sự thức tỉnh muộn màng!

Hybrid View

  1. #1
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    27-04-2018
    Giới tính
    Nữ
    Đến từ
    Hy vọng
    Bài viết
    34
    Cảm ơn
    2
    Được cảm ơn: 0 lần
    Tôi đã hứa với lòng mình rằng cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì tôi cũng không bao giờ quay trở lại ngôi nhà đó.
    Câu nói của anh vẫn còn chát chúa bên tai tôi "cô vẫn còn qua lại với chồng cũ hay sao? Tôi thật không ngờ. Tôi mới về được 4 tuần mà cái thai trong bụng cô đã 6 tuần", thật chát chúa và đó là sự sỉ nhục lớn đối với tôi. Tôi có sức khỏe thì không có lý gì tôi không thể tự nuôi con. Em gái anh là bác sỹ khoa sản, mẹ anh cũng từng là một người mẹ, họ hiểu rất rõ rằng vì sao anh về 4 tuần mà cái thai trong bụng tôi đang mang được 6 tuần, họ lý giải đơn giản rằng tuổi thai trong y khoa hiện đại được tính từ ngày đầu tiên của chu kỳ kinh nguyệt cuối cùng chứ không tính từ ngày thụ thai. Lúc này trứng còn chưa rụng và hiện tượng thụ tinh chưa xảy ra. Như vậy tuổi thai sẽ lớn hơn tuổi thật sự của phôi sau khi được thụ tinh thường đến 2 tuần, đây là cách tính chung của toàn thế giới chứ không riêng gì của từng bác sỹ hay ở Việt Nam trong đó có em gái anh.

    Anh bàng hoàng, còn tôi như bị sốc óc, tôi quyết định ra đi khi sự sỉ nhục lên tới đỉnh điểm mặc kệ cho sự níu giữ của anh, của gia đình anh. Tôi biết nếu vì con thì tôi sẽ ở lại cho con có đủ cả bố lẫn mẹ nhưng ở lại liệu có mang lại hạnh phúc cho con không khi nó biết sự nghi ngờ thân phận của nó. Không tin nhau thì cách tốt nhất là đường ai nấy đi cho nhẹ lòng. Sau sự giải thích của em gái anh, anh quỳ xuống xin lỗi tôi nhưng tôi đã quyết thì không có gì làm thay đổi được. Anh nói do anh không hiểu nhưng đừng mong tôi tha thứ cho cái không hiểu đó của anh, đó là sự sỉ nhục lớn đối với tôi. Con là con tôi, đừng mong gì nhận lại nó.

  2. #2
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    27-04-2018
    Giới tính
    Nữ
    Đến từ
    Hy vọng
    Bài viết
    34
    Cảm ơn
    2
    Được cảm ơn: 0 lần
    Trích dẫn Gửi bởi Mãi yêu Xem bài viết
    Tôi đã hứa với lòng mình rằng cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra thì tôi cũng không bao giờ quay trở lại ngôi nhà đó.
    Câu nói của anh vẫn còn chát chúa bên tai tôi "cô vẫn còn qua lại với chồng cũ hay sao? Tôi thật không ngờ. Tôi mới về được 4 tuần mà cái thai trong bụng cô đã 6 tuần", thật chát chúa và đó là sự sỉ nhục lớn đối với tôi. Tôi có sức khỏe thì không có lý gì tôi không thể tự nuôi con. Em gái anh là bác sỹ khoa sản, mẹ anh cũng từng là một người mẹ, họ hiểu rất rõ rằng vì sao anh về 4 tuần mà cái thai trong bụng tôi đang mang được 6 tuần, họ lý giải đơn giản rằng tuổi thai trong y khoa hiện đại được tính từ ngày đầu tiên của chu kỳ kinh nguyệt cuối cùng chứ không tính từ ngày thụ thai. Lúc này trứng còn chưa rụng và hiện tượng thụ tinh chưa xảy ra. Như vậy tuổi thai sẽ lớn hơn tuổi thật sự của phôi sau khi được thụ tinh thường đến 2 tuần, đây là cách tính chung của toàn thế giới chứ không riêng gì của từng bác sỹ hay ở Việt Nam trong đó có em gái anh.

    Anh bàng hoàng, còn tôi như bị sốc óc, tôi quyết định ra đi khi sự sỉ nhục lên tới đỉnh điểm mặc kệ cho sự níu giữ của anh, của gia đình anh. Tôi biết nếu vì con thì tôi sẽ ở lại cho con có đủ cả bố lẫn mẹ nhưng ở lại liệu có mang lại hạnh phúc cho con không khi nó biết sự nghi ngờ thân phận của nó. Không tin nhau thì cách tốt nhất là đường ai nấy đi cho nhẹ lòng. Sau sự giải thích của em gái anh, anh quỳ xuống xin lỗi tôi nhưng tôi đã quyết thì không có gì làm thay đổi được. Anh nói do anh không hiểu nhưng đừng mong tôi tha thứ cho cái không hiểu đó của anh, đó là sự sỉ nhục lớn đối với tôi. Con là con tôi, đừng mong gì nhận lại nó.
    Để có được làm mẹ của 1 đứa con nữa thì tôi cũng phải rất cảm ơn anh đã mang nó đến bên tôi, còn để sai này nó nhận anh làm bố thì không có đâu nhé. Dù anh đã hiểu được đó là con anh nhưng giây phút anh nói từng câu từng chữ như sóc óc vậy thì đứa con này chỉ là của riêng tôi. Đơn tôi đã nộp tại tòa, hy vọng sẽ sớm được xóa cái bản án gắn kết cuộc đời tôi với anh. 2 lần ly hôn chả sao, đừng tưởng 1 lần hôn nhân đổ vỡ rồi thì lần này tôi không dám. Tôi cứ nghĩ rằng khi yêu anh, kết hôn với anh tôi sẽ chung sống với anh nốt quãng đời còn lại, nhưng giờ thì tôi hận anh đến hết cuộc đời này, anh nói do anh không hiểu biết trong chốc lát nên anh phủ nhận đó không phải con anh, nhưng chính cái chốc lát không hiểu biết đấy lại chính là cái kéo lửa cắt đứt mối nhân duyên này.

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •