Kết quả 1 đến 20 của 51

Chủ đề: Tôi đã chết ở tuổi 31

Hybrid View

  1. #1
    Thành Viên Mới quangdang's Avatar
    Ngày tham gia
    30-08-2017
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Hà Nội
    Bài viết
    45
    Cảm ơn
    17
    Được cảm ơn: 15 lần
    Trích dẫn Gửi bởi kind Xem bài viết
    E hiểu những gi a đang trải qua, đó là những gi e đã từng trải qua, e đã định đâm đầu vào xe tải để tự tử nhưng khi nghi đến cha mẹ e thì lương tâm e k cho phép. Bây giờ hơn 12h mõi ng e dồn vào công việc, vẫn uống thuốc điều đặn, e k biết mình sẽ sống dc bao lâu nhưng dù có phải chết thì e cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết thật ý nghĩa, tận hưởng từng ngày và làm hết những gi tốt đẹp nhất cho gd e. Khi có thời gian rãnh là e lại về với gd và làm việc tư tưởng cho cha mẹ về hiv để họ có thể đón nhận đứa con mang hiv này nhẹ nhàng nhất.
    Cả e và a phải cùng cố gắn
    Gia đình bạn đã biết bạn bị nhiễm HIV chưa? Hôm mình tới OPC đăng ký điều trị chị bác sĩ ở đó bảo mình nên nói cho người thân biết để còn giúp đỡ mình trong quá trình điều trị sau này, nhưng làm sao mà mình nói được đây, chắc chắn là mẹ mình sẽ suy sụp tinh thần và khóc nhiều. Nơi mình sinh ra và lớn lên, có nhiều người nghiện hút heroin (những năm 80 của thế kỉ trước), một vài trong số đó chết vì HIV nên trong mắt mọi người, HIV là một cái gì đó rất kinh tởm và bẩn thỉu. Ít ra thì mình cũng được ăn học đàng hoàng để thoát khỏi nơi ấy, vậy mà mình đã không tránh được HIV, mình lại là hy vọng của cả nhà (em trai mình học hành cũng không cẩn thận nên giờ chỉ làm việc tay chân). Giờ mình nói ra thì sẽ là một cú sốc lớn, thà mình chịu đựng một mình chứ không thể để cho gia đình biết được. Mình định sẽ giữ kín cho tới khi mình chết.

    Còn về tình trạng hiện tại thì hôm nay là ngày thứ 3 mình uống ARV và Trimeseptol rồi, mình đã hết say, hết đau đầu, tinh thần thoải mái và rất yêu đời. Mình biết là mọi người nói rằng mình có thể sống đến già hay sống thêm vài chục năm nữa cũng chỉ là lời động viên thôi, giống như giả dược placebo vậy, nhưng mình vẫn hy vọng mình sẽ sống khỏe cho tới khi mình chết. Mình sẽ không chết trong hình dạng lở loét quặt quẹo đâu, mặc dù mình không biết người bị AIDS chết trong hình dạng như thế nào. Chỉ hy vọng thôi. Cố lên tôi ơi, cố lên mọi người nhé!
    ads

  2. Những thành viên đã cảm ơn quangdang cho bài viết này:

    cybm16062018 (19-06-2018)

  3. #2
    Nhóm Cần Tư Vấn
    Ngày tham gia
    13-05-2017
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    TP.HCM
    Bài viết
    37
    Cảm ơn
    6
    Được cảm ơn 1 lần.
    Trích dẫn Gửi bởi quangdang Xem bài viết
    Gia đình bạn đã biết bạn bị nhiễm HIV chưa? Hôm mình tới OPC đăng ký điều trị chị bác sĩ ở đó bảo mình nên nói cho người thân biết để còn giúp đỡ mình trong quá trình điều trị sau này, nhưng làm sao mà mình nói được đây, chắc chắn là mẹ mình sẽ suy sụp tinh thần và khóc nhiều. Nơi mình sinh ra và lớn lên, có nhiều người nghiện hút heroin (những năm 80 của thế kỉ trước), một vài trong số đó chết vì HIV nên trong mắt mọi người, HIV là một cái gì đó rất kinh tởm và bẩn thỉu. Ít ra thì mình cũng được ăn học đàng hoàng để thoát khỏi nơi ấy, vậy mà mình đã không tránh được HIV, mình lại là hy vọng của cả nhà (em trai mình học hành cũng không cẩn thận nên giờ chỉ làm việc tay chân). Giờ mình nói ra thì sẽ là một cú sốc lớn, thà mình chịu đựng một mình chứ không thể để cho gia đình biết được. Mình định sẽ giữ kín cho tới khi mình chết.

    Còn về tình trạng hiện tại thì hôm nay là ngày thứ 3 mình uống ARV và Trimeseptol rồi, mình đã hết say, hết đau đầu, tinh thần thoải mái và rất yêu đời. Mình biết là mọi người nói rằng mình có thể sống đến già hay sống thêm vài chục năm nữa cũng chỉ là lời động viên thôi, giống như giả dược placebo vậy, nhưng mình vẫn hy vọng mình sẽ sống khỏe cho tới khi mình chết. Mình sẽ không chết trong hình dạng lở loét quặt quẹo đâu, mặc dù mình không biết người bị AIDS chết trong hình dạng như thế nào. Chỉ hy vọng thôi. Cố lên tôi ơi, cố lên mọi người nhé!
    Chưa a à, mõi lần về nhà đến h uống thuốc là e trốn ra 1 góc hè để uống. E k mong mình sẽ sống đến 60 70 tuổi, chỉ mong có thể sống tốt cùng gd trong khoảng thời gian còn lại đến khi cha mẹ e k còn trên cõi đời này nữa. E đã nghi hết rồi, cái duy nhất e có thể làm dc bây giờ là uống thuốc đúng h, kiếm nhiều tiền để bù đắp cho gd, nếu đến lúc e ốm o gầy mòn k còn khả khả năng tự lo cho mình e sẽ tự tìm đến cái chết để k làm gánh nặng nhục nhã cho cha mẹ. Cái mà e sợ nhất bây giờ là cô đơn, kkkk, e sợ cảm giác trống trãi 1 mình đến cuối đời nhưng ai có thể chấp nhận sống cùng 1 đứa hiv thế này. kkk, 1 thằng gay lại còn bị hiv mà bây giờ lại muốn có vợ có con, nghe thật nực cười.

  4. #3
    Thành Viên Mới quangdang's Avatar
    Ngày tham gia
    30-08-2017
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Hà Nội
    Bài viết
    45
    Cảm ơn
    17
    Được cảm ơn: 15 lần
    Trích dẫn Gửi bởi kind Xem bài viết
    Chưa a à, mõi lần về nhà đến h uống thuốc là e trốn ra 1 góc hè để uống. E k mong mình sẽ sống đến 60 70 tuổi, chỉ mong có thể sống tốt cùng gd trong khoảng thời gian còn lại đến khi cha mẹ e k còn trên cõi đời này nữa. E đã nghi hết rồi, cái duy nhất e có thể làm dc bây giờ là uống thuốc đúng h, kiếm nhiều tiền để bù đắp cho gd, nếu đến lúc e ốm o gầy mòn k còn khả khả năng tự lo cho mình e sẽ tự tìm đến cái chết để k làm gánh nặng nhục nhã cho cha mẹ. Cái mà e sợ nhất bây giờ là cô đơn, kkkk, e sợ cảm giác trống trãi 1 mình đến cuối đời nhưng ai có thể chấp nhận sống cùng 1 đứa hiv thế này. kkk, 1 thằng gay lại còn bị hiv mà bây giờ lại muốn có vợ có con, nghe thật nực cười.
    Bạn cần có vợ, có con để làm gì? Để hài lòng con mắt của hàng xóm láng giềng và những người bạn không quen biết à? Hay để lây nhiễm cho một cô gái vô tội khác? Mình cứ sống tốt với bản thân mình là được, nếu không phải vì mình thì vì bố mẹ, đừng có chết trước bố mẹ là được rồi, chăm sóc bố mẹ thật tốt vào. Đợt trước mình cũng giống bạn, không sợ chết, chỉ sợ sẽ chết trước bố mẹ để mẹ buồn thôi, hay sau này tàn tạ quá thì mình cũng không muốn sống kiểu thế. Nhưng đây là việc của rất rất lâu sau này cơ, còn giờ cố gắng giữ gìn và tăng cường sức khỏe, kiếm nhiều tiền để dành cho sau này nữa. Giờ khoa học công nghệ đã rất phát triển rồi, cách đây 2 chục năm, có ai dám nghĩ mỗi điện thoại cá nhân sẽ vừa nhỏ vừa nhiều tính năng khủng như bây giờ đâu, vậy mà bây giờ tất cả đều có một chiếc. Sau đây 20 năm, biết đâu lại chẳng có đột phá trong y học giúp tiêu diệt sạch sẽ virus HIV? Cứ coi như mục tiêu dài hạn 10 năm lần 1 trước mắt là: ĐỪNG CHẾT. Cố lên bạn nhé!

  5. Có 2 người đã cảm ơn quangdang cho bài viết bổ ích này:

    harry060518 (06-05-2018),kind (27-09-2017)

  6. #4
    Nhóm Cần Tư Vấn
    Ngày tham gia
    16-06-2018
    Đến từ
    HANOI
    Bài viết
    5
    Cảm ơn
    3
    Được cảm ơn: 0 lần
    Trích dẫn Gửi bởi quangdang Xem bài viết
    Bạn cần có vợ, có con để làm gì? Để hài lòng con mắt của hàng xóm láng giềng và những người bạn không quen biết à? Hay để lây nhiễm cho một cô gái vô tội khác? Mình cứ sống tốt với bản thân mình là được, nếu không phải vì mình thì vì bố mẹ, đừng có chết trước bố mẹ là được rồi, chăm sóc bố mẹ thật tốt vào. Đợt trước mình cũng giống bạn, không sợ chết, chỉ sợ sẽ chết trước bố mẹ để mẹ buồn thôi, hay sau này tàn tạ quá thì mình cũng không muốn sống kiểu thế. Nhưng đây là việc của rất rất lâu sau này cơ, còn giờ cố gắng giữ gìn và tăng cường sức khỏe, kiếm nhiều tiền để dành cho sau này nữa. Giờ khoa học công nghệ đã rất phát triển rồi, cách đây 2 chục năm, có ai dám nghĩ mỗi điện thoại cá nhân sẽ vừa nhỏ vừa nhiều tính năng khủng như bây giờ đâu, vậy mà bây giờ tất cả đều có một chiếc. Sau đây 20 năm, biết đâu lại chẳng có đột phá trong y học giúp tiêu diệt sạch sẽ virus HIV? Cứ coi như mục tiêu dài hạn 10 năm lần 1 trước mắt là: ĐỪNG CHẾT. Cố lên bạn nhé!
    Mình ở cùng khu với bạn, có thể cho m xin zalo để tiện nói chuyện chia sẻ được k, m đang chán nản quá

  7. #5
    Thành Viên Mới
    Ngày tham gia
    21-12-2018
    Bài viết
    45
    Cảm ơn
    16
    Được cảm ơn: 10 lần
    Trích dẫn Gửi bởi quangdang Xem bài viết
    Gia đình bạn đã biết bạn bị nhiễm HIV chưa? Hôm mình tới OPC đăng ký điều trị chị bác sĩ ở đó bảo mình nên nói cho người thân biết để còn giúp đỡ mình trong quá trình điều trị sau này, nhưng làm sao mà mình nói được đây, chắc chắn là mẹ mình sẽ suy sụp tinh thần và khóc nhiều. Nơi mình sinh ra và lớn lên, có nhiều người nghiện hút heroin (những năm 80 của thế kỉ trước), một vài trong số đó chết vì HIV nên trong mắt mọi người, HIV là một cái gì đó rất kinh tởm và bẩn thỉu. Ít ra thì mình cũng được ăn học đàng hoàng để thoát khỏi nơi ấy, vậy mà mình đã không tránh được HIV, mình lại là hy vọng của cả nhà (em trai mình học hành cũng không cẩn thận nên giờ chỉ làm việc tay chân). Giờ mình nói ra thì sẽ là một cú sốc lớn, thà mình chịu đựng một mình chứ không thể để cho gia đình biết được. Mình định sẽ giữ kín cho tới khi mình chết.

    Còn về tình trạng hiện tại thì hôm nay là ngày thứ 3 mình uống ARV và Trimeseptol rồi, mình đã hết say, hết đau đầu, tinh thần thoải mái và rất yêu đời. Mình biết là mọi người nói rằng mình có thể sống đến già hay sống thêm vài chục năm nữa cũng chỉ là lời động viên thôi, giống như giả dược placebo vậy, nhưng mình vẫn hy vọng mình sẽ sống khỏe cho tới khi mình chết. Mình sẽ không chết trong hình dạng lở loét quặt quẹo đâu, mặc dù mình không biết người bị AIDS chết trong hình dạng như thế nào. Chỉ hy vọng thôi. Cố lên tôi ơi, cố lên mọi người nhé!
    Hoàn cảnh gia đình của anh cũng hơi giống gia đình em, em thì đọc những bài báo về bệnh nhân HIV đầu tiên sống được 22 năm, và những thành tựu khoa học kỹ thuật. Tuy nhiên em cũng không kỳ vọng quá!
    Giờ em chỉ mong kiếm được nhiều tiền, sống thật ý nghĩa và có được những người bạn thấu hiểu

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •