Kết quả 1 đến 20 của 161

Chủ đề: Nếu như HIV là "án tử" thì kì thị chính là bản án "chung thân" của người nhiễm H

Hybrid View

  1. #1
    Admin diendanhiv.vn
    ( Sanh năm 1971 ) 17 năm trong chuyên môn tư vấn HIV miễn phí
    Tuanmecsedec's Avatar
    Ngày tham gia
    29-08-2007
    Giới tính
    Nam
    Đến từ
    Giấy chứng nhận tham vấn số : 041/UB AIDS - TV do ủy ban phòng chống HIV/AIDS TPHCM.
    Bài viết
    104,389
    Cảm ơn
    1,926
    Được cảm ơn: 21,231 lần
    Hãy đặt mình vào vị trí của người

    Chúng ta đang sống trong thời đại HIV, chúng ta đang sống chung với người có HIV và chúng ta cũng có khả năng sẽ bị lây nhiễm HIV! Bởi vì đại dịch HIV đang bùng phát, cả thế giới chưa thể khống chế được. Nhưng có bao giờ chúng ta hình dung ra tất cả những khó khăn nếu chẳng may một ngày nào đó chúng ta phải cầm trên tay mảnh giấy xét nghiệm HIV, với kết quả dương tính của chính mình!?
    Chắc chắn rằng bạn và tôi không mong muốn việc tệ hại đó lại xảy ra trong cuộc đời mình. Nhưng trong cuộc sống có nhiều cái thật oái oăm, thỉnh thoảng điều không mong đợi lại cứ phải đến.

    Về lý thuyết thì khi một người có HIV họ có thể sống rất bình thường như bao người khác, thậm chí vẫn lạc quan yêu đời, sống khỏe và sống lâu như không có việc gì xảy ra.
    Nhưng khi biết mình bị nhiễm HIV cuộc sống của bạn và tôi thật sự sẽ thay đổi, mặc dầu HIV ta mang trong mình hoàn toàn chưa gây ảnh hưởng gì đến cơ thể của ta cả.
    Với rất đông người thì thời gian đầu đều suy sụp tinh thần trầm trọng, mọi công việc và kế hoạch cho tương lai đều sụp đổ tan tành. Tâm thần trở nên bấn loạn, mất thăng bằng và mất hoàn toàn định hướng trong cuộc đời. Vì cái chết luôn luôn ám ảnh và hơn nửa cuộc sống của bạn và tôi sẽ ngắn hơn rất nhiều so với những người bình thường khác không bị nhiễm.
    Gia đình và người thân khi hay tin, chắc chắn sẽ rất đau khổ, còn bạn bè, đồng nghiệp, hàng xóm láng giềng nếu biết được sẽ có nhiều phản ứng rất khác nhau nhưng nói chung đều bất lợi cho bạn và tôi. Họ có thể sẽ lên án, xa lánh, khinh chê và miệt thị. Thỉnh thoảng cũng có số ít người cảm thông vì họ đã trải nghiệm qua trong công tác chuyên môn, từ người thân hoặc chính bản thân họ, hoặc họ là những người giàu lòng nhân ái và hay xót thương. Nhưng việc bạn và tôi tiếp cận với họ để nhận được những an ủi, chia sẽ, cảm thông và nâng đỡ quả thật là hết sức khó khăn, vì cần phải vượt qua rất nhiều trở lực từ chính mình. Điều nầy cần có một sự hiểu biết hết sức kỹ lưỡng, cần có thời gian cộng với một nghị lực phi thường mới mong có thể làm được.
    Công việc làm và sinh hoạt của bạn và tôi có thể sẽ gặp khó khăn hơn, lúc nào cũng trong tâm trạng phải luôn ẩn mình vì có cảm giác bị mọi người soi mói, dòm ngó. Phải tha phương cầu thực mới có cơ may sinh tồn.
    Đời sống tình cảm cũng tương tự như vậy. Nếu độc thân sẽ rất khó lập gia đình, nhưng nếu vì lý do nào đó phải chọn lập gia đình thì sẽ có hàng trăm vấn đề cân não sẽ phải liệt kê ra để lựa chọn và chấp nhận.
    Nếu có gia đình rồi thì vấn đề càng trầm trọng hơn. Làm sao bạn đời của mình có thể thông cảm và tha thứ cho, nếu không tìm ra một chứng minh chính đáng cho tình trạng lây nhiễm của mình. Và làm thế nào để tránh được tình trạng lây lan cho bạn đời khi hai người phải chung sống với nhau. Có thể vợ chồng sẽ không có con hoặc ngưng sinh con, còn nếu có con thì khả năng truyền bệnh cho con không phải là thấp, nhưng truyền cho bạn đời của mình là chắc chắn.
    Nếu bạn và tôi qua đời thì bạn đời của bạn và tôi sẽ đơn lẻ, con sẽ mất cha hoặc mất mẹ, hoặc mất cả hai, cả ba. Những đứa còn lại ai sẽ thay cha mẹ chúng nuôi dạy cho đến khi nên người.
    Hằng ngày lúc nào bạn và tôi cũng phải chiến đấu để quên đi cái chết đang đến gần dù chúng ta còn rất khỏe, và làm thân cho được với con virus đáng ghê sợ kia, và còn rất nhiều vấn đề luôn phải chiến đấu và chiến thắng mới có thể đứng đậy và tiếp tục bước đi được trên con đường còn muôn vàn gian nan trước mặt, dù rằng nó không đến nổi quá dài?.
    Rồi một ngày nào đó bắt buộc chúng ta phải đến bệnh viện để xét nghiệm CD4, điều trị ARV để hạn chế sự phát triễn của Virus, kéo dài cuộc sống, rồi phải uống thuốc hằng ngày và đúng giờ, và phải tái khám định kỳ cho đến mãn đời. . .
    Đó chỉ là giai đoạn bị nhiễm HIV, chưa kể hết những khổ sở về tinh thần lẫn thể xác khi bạn và tôi đã chuyển qua giai đoạn AIDS.
    Như vậy cuộc sống của người nhiễm HIV phải đang và luôn đối diện với muôn vàn khó khăn và đau khổ quả là không dễ dàng chút nào.
    Cho nên hiểu biết về căn bệnh nầy và biết cách phòng tránh lây lan là việc hết sức cần thiết và cấp bách.
    Tuy nhiên tất cả nổi đau của người bị nhiễm HIV phải chịu đựng đa phần không phải do HIV gây nên, mà là do chính con người chúng ta gây nên cho nhau!
    Vậy “Hãy đặt mình vào vị trí của người, để khi ta thấy đau thì người cũng đau như ta” và đó là lúc chính chúng ta mới cảm nhận hết được và biết tìm được cách làm vơi nỗi đau của người có HIV và cũng là nổi đau của chính ta sau nầy nếu chẵng may bạn và tôi ngộ nhỡ.
    Xin cảm ơn và chào thân ái.

    Paul Trần văn Minh
    GX An Hải Đà Nẵng


    ads

  2. Những thành viên đã cảm ơn Tuanmecsedec cho bài viết này:

    loilam90 (17-11-2013)

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 2 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 2 khách)

Các Chủ đề tương tự

  1. E đi cắt tóc và không để ý có thay dao không
    Bởi totlanh trong diễn đàn Hỏi Và Đáp : Sử dụng Ma túy, Kim tiêm, các vật bén nhọn
    Trả lời: 43
    Bài viết cuối: 04-08-2013, 17:55
  2. Không kỳ thị với người nhiễm HIV.
    Bởi Tuanmecsedec trong diễn đàn Kỳ thị và phân biệt đối xử
    Trả lời: 3
    Bài viết cuối: 05-07-2013, 09:55
  3. Hôn sâu có làm lây nhiễm hiv không?
    Bởi volananh trong diễn đàn Hỏi Và Đáp : Vấn Đề Khác
    Trả lời: 3
    Bài viết cuối: 01-07-2013, 12:21

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •